Trong truyện Kiều, Nguyễn Du có câu:
"Thiện căn ở tại lòng ta
Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài"
“Tâm” được xem là một trong những phạm trù quan trọng, cơ bản của Phật
giáo. Có thể khái quát thành 6 cấp độ về “Tâm” Phật giáo như sau:
Trưa nay có cơn mưa nhỏ lặng lẽ rơi qua những tán bồ đề cổ thụ giữa sân lớn sau lưng tòa nhà Hành chính, hạt mưa lất phất bay, rơi thanh thản giữa đám người ngồi ngơ ngẩn với những hộp cơm trưa mở ngửa, quên che tóc ẩm hơi mưa. Tôi tưởng tôi đã ngồi đó từ thời mười lăm tuổi đầy hoa mộng, hay tôi tưởng tôi đã tám mươi và cô đơn về lại chỗ này, ngồi chỗ này, nhìn mưa bay thế này mà cuộc đời đã thay đổi, người yêu đã mất đi, sự sống đã cạn mà cuộc đời cứ trôi chảy không ngừng trước mắt, dường như chúng ta chỉ là hạt bụi và tình yêu này chưa từng có trong cõi người.
Những hư cảm đó thật như chỗ ngồi trống vắng trước mắt, làm lòng người không khỏi chua xót. Đêm qua tôi thầm nói, hãy cho tôi về biển, thả tro của tôi...
Con đang đi tìm một chân trời sáng cho
chính con bởi đôi tay dìu dắt của bố và mẹ… Hạnh phúc biết bao khi trở về nhà
có bố có mẹ - những người mà con yêu thương … Đôi lúc con tự hỏi mình đang phấn
đấu vì cái gì? Chợt giật mình nhận ra khi nghe Buratinox “Sống bon chen giữa
chốn phồn hoa – Lợi danh che mắt – Đánh rơi từng giấc mơ hạnh phúc” …. Con đang
đánh rơi hạnh phúc của chính mình vì những thứ phù phiếm … lạc lối …... Lang
thang Rock Bụi …. Gặp lại một góc quá khứ quen thuộc… quá khứ tốt đẹp mà con đã
đánh rơi … con muốn tìm lại một góc cho riêng mình…
“Có một bài ca cha đã viết khi chưa đặt tên con
Giọt máu nóng cha đã ươm chờ mong con mau lớn khôn
Đời hào phóng về xa, nào hãy sống biết ước mơ
Ai cũng có một thời ...
Một buổi tối rời thư viện yên ắng, tôi băng qua sân trường quay về khu ký túc xá dành cho giảng viên đại học. Tôi nhớ nguyên vẹn cảm giác nôn nao lúc dừng lại trước đám đông sinh viên sôi nổi hướng lên sân khấu chăng một rừng đèn giữa sân trường, tôi nhớ khúc nhạc chơi rộn rã giữa đám đông, tôi nhớ nét mặt say mê và hạnh phúc của cậu bé chơi ghi ta điện hát giữa ban nhạc sinh viên. Và tôi lẳng lặng đi tiếp, mặt đầy nước mắt, vì phát hiện ra mình đã ngay lập tức phải lòng cậu sinh viên của mình vào lúc đó, khi cậu chưa hát hết câu cuối cùng.
Tôi tin nếu tôi mới hai mươi, tôi sẽ đứng lại trong đêm đó, ngắm lâu hơn gương mặt làm tôi yêu thương bất chợt, mở cửa đời mình cho một lần yêu thương, dù được đáp hay ...
Trang Hạ
Tình yêu là cảm nhận được nỗi đau sẽ mất nhau ngày mai trong niềm hạnh phúc tay trong tay, là biết ngày mai nước mắt sẽ rơi trên tiếng cười sáng này, tình yêu còn là những hơi thở gấp gáp khi vượt dốc, biết là bên kia chẳng còn ai song ta vẫn phải vượt lên, không thể nói vì em yêu anh mà em sẽ lùi về quá kh...
Chưa ai ghé thăm gần đây
Chưa có tin tức