>>Xem thêm: cho thuê bàn ghế tphcm, cho thuê âm thanh event, cho thuê âm thanh tphcm, cho thuê bàn ghế hội nghị, cho thuê cổng hơi , bán cổng hơi sự
Múa Lân – Sư – Rồng nét đẹp văn hoá Việt Nam
Múa Lân – Sư – Rồng là một môn nghệthuật dân gian có nguồn gốc từ Trung Hoa. Theo dấu chân của những người Hoa lậpnghiệp trên vùng đất mới trong đó có Việt Nam. Nghệ thuật biểu diễn múa lân sưrồng thường xuất hiện trong những dịp lễ hội, đặc biệt là Tết Nguyên tiêu, tếtTrung Thu và Tết Nguyên đán hàng năm. Vì theo quan niệm chung của người Á Đông,ba con vật này tượng trưng cho sự thịnh vượng, phát đạt, hạnh phúc và hanhthông.Loại hình múa này vừa thể hiện nét đẹp của nghệ thuật dân gian vừa thểhiện tính mỹ thuật và đặc trưng văn hóa vùng.
Lân có hai loại: loại có sừng và không sừng. Lân không sừng giống hổ, mớilà biểu tượng của tháng giêng. Ðầu lân không sừng dùng để múa, thường dính vàosau gáy một miếng vải đỏ , viết chữ Vương lớn và đậm nét, mình lân có vòng đen.Lân có sừng chỉ có một sừng chính giữa nên còn gọi là kỳ lân, đầu tròn lớn, màuthân giống màu đầu lân, được sử dụng để múa nhiều nhất. Lân chỉ chế tạo cái đầuthật công phu, còn mình là vải thêu, viền rất khéo. Còn Sư thì phải chế tạo cảcon. Có loại lân đặc biệt, nửa giống lân, nửa giống rồng, nhưng ít xuất hiệntrong các buổi trình diễn.
Rồng đượcchia thành ba loại: Rồng tơ được chế tạo bằng vải gắnchặt vào cây cứng để múa, rồng tròn được làm bằng giấy cứng, có bụng tròn vàdài, rồng cứng chỉ dùng để rước, khiêng, chứ không để biểu diễn. Múa lân hoặcSư chỉ cần hai người, nhưng múa Rồng thì phải có nhiều người tập rất công phuđể thể hiện được các động tác đồng bộ khi rồng uốn khúc, rồng phóng tới, rồngđảo lại. Ít nhất cũng có 6 người múa rồng, nhiều cũng độ 20 chục người, thậmchí 30 chục người, cùng điều khiển con rồng phô diễn thần oai.
Dù có cách tân, cách điệu, Sư vàRồng vẫn không có màu sắc phong phú bằng lân. Lân mang nhiều sắc mặt: Trắng,vàng, đỏ, xanh, đen. Ba đầu lân được ưa chuộng nhất là trắng, đỏ và đen. Ba đầulân thường múa chung với nhau, tượng trưng cho “Ðào viên kết nghĩa” là Lân mặtvàng, râu trắng (Lưu Bị), Lân mặt đỏ râu đen (Quan Vân Trường) và lân mặt đen,râu đen (Trương Phi).
Một con lân biểu diễn gọi là ÐộcChiếm Ngao Ðầu, thể hiện tài tả xung hữu đột, tiến thoái nhịp nhàng, bộ pháphùng dũng, nhảy cao, trèo giỏi, tượng trưng cho cái uy, cái dũng của một mãnhtướng, một hảo hán, một vị anh hùng. Hai con lân cùng biểu diễn gọi là Song Hỉ,thể hiện niềm hân hoan khoan khoái, tâm đầu ý hợp như loan với phụng, như vợvới chồng, như đất trời và âm dương tương hợp. Ba con lân hợp múa phải có bamàu vàng, đỏ, đen, gọi là Tam Tinh, thể hiện những điều cầu nguyện của mọi ngườiđạt được điều lành, ba điều tốt là Phúc, Lộc, Thọ . Ba con lân cùng múa còndiễn tả “Tam Anh” là Lưu Bị, Quan Vũ và Trương Phi vừa hùng dũng, vừa có chílớn, vừa thương yêu, gắn bó với nhau hơn cả anh em ruột thịt, cho đến chết.Cảnh biểu diễn múa của ba con lân này thật hùng tráng, thật nổi bật, với nhiềuý nghĩa, luôn được người múa trau chuốt ngón nghề và luôn được người xem trầmtrồ khen ngợi.
Bốn con lân cùng múa gọi là Tứ Quýhưng long, gồm bốn đầu lân trắng, vàng, đỏ, đen (hoặc xanh), tượng trưng chobốn mùa, bốn phương, bốn hiện tượng trong trời đất, diễn tả tự sung mãn, trườngthọ , mạnh khỏe và hạnh phúc.
Tùy theo không gian chật hẹp, tùytheo ý nghĩa ngày vui, đội Lân-Sư-Rồng biểu diễn từng bài, từng cách múa chophù hợp. Cũng nên biết rằng, không phải ai cũng được múa đầu lân mà phải làngười múa giỏi nhất trong đội. Nếu là múa tranh giải thì phải là người đấu giỏinhất mới được quyền múa đầu lân, vì tính quyết liệt của trận đấu tranh giải vàtính sôi nổi của những pha bứt phá, tranh giành từng bước trên các độ cao khácnhau.
Có thể phối hợp múa lân với sư, múalân với rồng hoặc cả ba với nhau. Nếu Sư tử hí cầu (sư tử đùa giỡn với quả cầu)đã là một nghệ thuật múa cao độ thì Long Lân tương hội (rồng và lân gặp nhau)lại là một nghệ thuật độc đáo vừa nhuần nhuyễn, vừa mạnh mẽ, vừa mang ý nghĩahạnh phúc giao hòa, vừa bao hàm sức sống mãnh liệt của sự đoàn kết, hợp quần.Xem đi, xem lại, xem mãi cũng không thấy chán mà còn thấy hùng khí dâng cao,máu nóng sôi trào và tình yêu bừng bừng nổi dậy.
Múa lân, sư, rồng thì phải có Ông Ðịa,hiện thân của Ðức Di Lặc, một vị Phật lúc nào cũng tươi vui hiền lành. Mộttruyền thuyết cho rằng Ðức Di Lặc đã hóa thân thành một người chế ngự được mộtquái vật từ dưới biển lên bờ, tìm các sinh vật ăn sống, nuốt tươi gây kinhhoàng cho mọi người. Ðức Di Lặc hóa thân thành người, gọi là ông Ðịa, lấy linhchi thảo trên núi cho quái thú ăn và hàng phục được nó, biến nó từ quái thú ắnthịt sống thành con thú ăn bắp cải và hoa quả.
Từ đó, mỗi năm ông Ðịa lại dẫn nóxuống núi chúc Tết mọi người, chứng tỏ quái thú đã thành thú lành, cái ác trởthành cái thiện. Ông Ðịa và con lân đi đến đâu là giáng phúc tới đó nên nhà nàocũng hoan hỉ treo rau xanh và giấy đỏ đón chào. Sau này, người có tiền thườngtreo giải bằng tiền buộc trong một miếng vải đỏ, treo cùng bắp cải hoặc rauxanh. Lân phải trèo lên cao lấy bằng được “thức ăn” này. Tất nhiên, ông Ðịakhông cùng trèo với Lân mà chỉ cùng lân múa, phe phẩy chiếc quạt to, ru Lân ngủhoặc đánh thức lân dậy. Cảnh ông Ðịa vuốt ve lân và lân mơn trớn ông Ðịa, thậtnghệ thuật, thật chan hòa tình yêu thương giữa người và vật, thể hiện được tìnhcảm thông sâu sắc giữa loài vật và loài người trong một bầu không khí thanhbình, hoan lạc.
Múa Lân – Sư – Rồng mà không cótiếng trống, tiếng thanh la, chập chõa thì toàn cảnh không khác hơn bức tranhtĩnh vật. “Tùng cheng, cắc cắc, tùng cheng…”, là âm điệu giao hòa của trống,thanh la và chập chõa. Trống đánh trong các cuộc múa Lân-Sư-Rồng gọi là ThấtTinh Cổ (trống bảy sao). Người đánh trống phải là người trưởng phái, hoặc phụtá thứ nhất của trưởng phái. Trống đánh phải có bài bản, phù hợp với các bộpháp như chào, lạy, nằm, leo lên, tuột xuống, lúc khoan lúc nhặt, lúc dồn dậpliên hồi như trống trận, mới diễn tả hết hùng khí của lân, oai phong của sư vàoanh liệt như rồng. Ở đâu vang lên tiếng trống Thất Tinh, ở đó có bầu không khírộn ràng của cuộc múa Lân-Sư-Rồng. Ở đâu có múa Lân-Sư-Rồng, ở đó có cả mộttrời xuân.
Ðể tăng thêm phần khí thế, phải có những màn biểu diễn võ thuật. Các võsinh phải được học các môn côn, quyền, đao, kiếm, mã tấu, đoản thương, trườngthương… đây là những võ sinh của lò võ của Ðoàn hay Ðội Lân-Sư-Rồng, được học“thập bát ban võ nghệ” cổ truyền, phần lớn là võ thuật Trung Hoa. Các võ sinhcũng phải rèn luyện công lực, thừa sức chém hoặc đá bể gạch ngói. Họ có thể độcdiễn, song đấu hỗn đấu. Màn trình diễn ngoạn mục nhất của họ là Trồng La Hán,vừa biểu diễn võ, vừa xếp hình bằng cách chồng người lên nhau thành hai câycao, giống như hình tượng Thần La Hán.
Múa Lân -Sư - Rồng trong các Sự kiện
Trong khi nhiều loại hình nghệ thuậttruyền thống đang dần được khôi phục thì loại hình múa Lân – Sư – Rồng là pháttriển mạnh. Trong các Sự kiện Khởi công, Động thổ, Khánh thành, Khaitrương, mừng công…, thường có múa Lân – Sư – Rồng vì ba con thú này đều tượngtrưng cho thịnh vượng, phát đạt, hạnh phúc, hanh thông… Đây cũng chính là tiếtmục gây ấn tượng và được các đối tác nước ngoài rất thích thú trong cácchương trình tổ chức sự kiện của Công ty Tín phát
Múa Lân – Sư – Rồng không những lànghệ thuật trong dân gian mà còn là múa tranh tài với nhau giữa các đội và giữacác quốc gia có nhiều đội Lân – Sư – Rồng.
Hơn nữa, trong mỗi dịp xuân về, đóđây tổ chức những cuộc vui truyền thống như đánh đu đánh vật, chọi trâu, đuathuyền, hát bộ, hát dân ca, nhưng hình như ai cũng thích xem múa Lân – Sư –Rồng hơn cả, bởi nó mang đậm nét dân tộc, nét văn hóa và nét nghệ thuật, rấttruyền thống và rất đặc trưng của Châu Á, rất hợp với sở thích người trẻ lẫnngười già. Xuân của đất trời ngàn năm vẫn vậy. Múa Lân – Sư – Rồng vẫn nguyênnét nghệ thuật từ ngàn năm xưa.
© Copyright 2011-2013 iSoftco®, All rights reserved Văn phòng công ty: P.16/706, Tòa nhà Thành Công, 57 Láng Hạ, phường Thành Công, quận Ba Đình, Hà Nội Tel: (84-4) 37 875018;(84-4) 3555 8604 | Fax: (84-4) 37 875017 | E-Mail: cho24h@isoftco.com |