Hôm nay, mỗi người một nơi, hòa mình vào sự tấp nập của dòng đời. Ai còn nhớ đến ai? Ai còn nhớ góc sân trường, hàng ghế đá này, những buổi sáng lạnh thấu xương vẫn phải dậy tập thể dục, rồi những lần bị phạt đứng lau lá, năn nỉ các cô xin lỗi....? Ngày mai, sẽ chẳng còn có dịp gặp lại đầy đủ các thành viên của lớp, sẽ chẳng bao giờ có lại cái không khí của phòng học những buổi đến trường, của những buổi đi chơi dã ngoại ngày xưa. Tất cả sẽ đi sâu vào kỷ niệm.
Học viên ICC Hà Nội - lớp tôi.
Thế mà cũng thấm thoát một thời gian dài các em theo học dưới mái trường ICC Hà Nội, giờ đây ngồi xem lại những hình ảnh của các em lòng xao xuyến đến lạ...
Từ một cô bé lơ ngơ lần đầu bước chân lên Hà Nội với con đường du học gửi gắm tại ICC Hà Nội- mái trường để lại trong tôi bao cảm xúc. Tôi còn nhớ ngày nhập học, trời mưa lâm thâm, bắt xe khách Nam Định - Giáp Bát, 1 mình lên trường hành trang là chiếc vali mẹ tôi chuẩn bị cho kèm chú gấu Pi (bạn đồng hành của tôi). Chưa bao giờ tôi lại thấy con đường nó dài đến thế: nửa vì nghĩ phải xa nhà - nơi mà hồi nhỏ tôi cứ nghĩ sẽ chẳng bao giờ rời xa nó cả, nửa vì háo hức chờ đợi được sống và học tập trong một môi trường mới, và cả một tương lai du học đang chờ đón tôi nữa.
Ấn tượng đầu tiên của tôi ngày đầu nhập học có lẽ là văn hóa ở ICC Hà Nội: mọi người rất thân thiện dễ dần, lối sống được xây dựng chuẩn mực đúng như những gì tôi mong đợi, tôi được trải nghiệm văn hóa xếp hàng đi tháng máy, cái cúi chào đầy tôn trọng và thân thiện của người Nhật, rồi cả những chuyến dã ngoại, làm từ thiện... nghĩ đến thôi là tôi lại muốn thời gian ngừng trôi để mình được sống lại trong miền ký ức tuyệt vời đó.
Dừng lại một chút, Tôi sẽ kể về 1 người luôn theo tôi trên cả hành trình: Đó chính là con bạn cùng phòng, Chúng tôi gặp nhau vào ngày mà tôi vào ký túc xá nhận phòng, đến cửa phòng tôi đã nhìn thấy nó đầu tiên kèm 3 chữ: B . T . S (nhóm nhạc Hàn Quốc mà tôi yêu thích) và tôi cũng đã biết đây đích thực là nơi tôi thuộc về. Chúng tôi lúc nào cũng kè kè bên nhau: đi học trên học viện, đi ăn ở Quán ăn Vui vẻ hay đi chơi, trò chuyện, chém gió...
Nhắc đến bạn đồng hành, tôi không thể quên được các thầy cô ở ICC Hà Nội: nhiệt tình, thân thiện và quan tâm tới học viên. "Cảm ơn thầy cô rất nhiều đã giúp e thực hiện được ước mơ du học của mình".
Dùng trí óc và con tim để ghi khắc những kỷ niệm, từng chút một để chúng ta không lầm đường lạc lối trong cuộc đời tấp nập xô đẩy với vô vàn sóng gió.
Tự tin đứng vững trên đôi chân của chính mình và hãy tin rằng gia đình, bạn bè và ICC Hà Nội sẽ luôn bên cạnh và sẵn sàng nâng đỡ khi các em vấp ngã.
|