Thời gian đăng: 31/12/2015 15:54:37
(Blogtamsu,chuyênmục bao gia dinh) - Tôi chạyvào nhà vệ sinh rửa mặt sạch. Đúng lúc này tôi nhìn thấy chiếc dao cạo râu trênbồn rửa mặt của Thư. Đó cũng là lúc tôi phát hiện ra chuyện chồng mình và cô bạnngoại tình với nhau.
Tôi quen Thư trong một lần đi mua quần áo. Chẳng hiểu sao nhưng chúng tôi thấyquí mến nhau từ lần đầu gặp mặt. Hai đứa xin facebook rồi xin số của nhau. Hỏira mới biết chúng tôi học cùng trường đại học nhưng khác khoa.
Ngày tôi bị bạn cùng phòng trộm hết tiền và bỏ đi. Tôi mếu máo đến tâm sự cùngThư. Và trong lúc tôi khó khăn nhất thì cô ấy bảo tôi về ở chung, cô ấy sẽ chotôi nợ tiền phòng, bao giờ có thì trả.
Lúc đó tôi biết ơn Thư vô cùng vì khi tôi khốn khó nhất cô ấy đã dang tay giúpđỡ tôi. Hai đứa thân nhau như hình với bóng. Đến năm ba tôi có người yêu và anhấy hay về phòng chúng tôi ăn cơm. Cả ba quí mến nhau. Sau một thời gian, Thưcũng có bạn trai, tôi thấy vui cho cô ấy.
Ngày tôi kết hôn, Thư đến chuẩn bị giúp tôi mấy hôm. Tình cảm mà vợ chồng tôidành cho cô ấy vẫn nguyên vẹn. Có hôm chúng tôi còn rủ Thư đến nhà ăn cơm đánhbài rồi bảo cô ấy ngủ lại cùng.
Con tôi gọi Thư là mẹ. Thời gian trôi qua thấm thoắt cũng đã 6 năm sau khi ratrường. Thư cũng đã kết hôn nhưng cuộc hôn nhân của cô ấy gặp nhiều trục trặcvà họ đã ly hôn vì chồng cô ấy không sinh được con. Cô ấy sống vậy cho đến giờvẫn chưa yêu ai.
Vợ chồng tôi sợ cô ấy buồn nên nhiều khi đưa con đến nhà chơi vào dịp cuốituần. Tôi chưa bao giờ mảy may nghi ngờ cô ấy, với tôi cô ấy không khác gì chịem ruột thịt, cho đến 1 ngày…
Hôm đó tôi qua nhà Thư để chờ cô ấy cùng đi đám cưới đứa bạn thời đại học. Tôichạy vào nhà tắm rửa mặt để ra trang điểm thì lúc này tôi thấy 1 chiếc dao cạorâu màu vàng đặt trên bồn rửa.
Tôi mỉm cười nghĩ chắc là Thư có người tình mới vì cô ấy không có thói quendùng dao cạo để tỉa tót lông nách hay lông mày. Từ thời sinh viên ở cùng nhautôi biết tính cô ấy, cô ấy sợ dùng mấy cái đó. Tôi cầm nó lên định cho vào hộpđựng bàn chải đánh răng thì vô tình thấy chữ H được khắc rất đẹp lên tay cầmnhư để đánh dấu.
Nó khiến tôi nghĩ đến chồng mình vì anh ấy vẫn có thói quen làm thế. Anh ấy sợđi công tác sẽ nhầm với bạn cùng phòng vì chồng tôi sợ dùng chung đồ dùng hoặcđó chỉ là sở thích khi rảnh rỗi. Cái bút bi cũng được anh ấy khắc chữ H đẹp đẽ,chồng tôi là 1 người thích vẽ vời và ngứa ngáy chân tay nên hay khắc linh tinhlên đồ vật.
Thư thấy tôi cầm dao cạo thì có vẻ lúng túng, cô ấy nói tôi vào nhà để trangđiểm còn tay thì cất nhanh dao cạo đi. Hành động đó khiến tôi lại càng đâm nghingờ.
Sau bữa tiệc đám cưới, tôi về nhà và đi luôn vào nhà tắm để kiểm tra dao cạocủa chồng. Thì đúng là không còn, tôi có sắm cho chồng 2 cái nhưng em chồng quachơi đã lấy đi 1 cái.
Nghĩ lại thì cách đó 2 hôm, chồng tôi nói đi Phú Thọ với sếp và không về nhà.Sáng hôm nay anh ấy đi làm lại không cạo râu. Xâu chuỗi lại tôi lại càng nghingờ, chẳng lẽ hai người họ lại có gì mờ ám với nhau?
Tôi vừa hoài nghi vừa đem ra giả thiết vừa bác bỏ vì thú thực tôi tin tưởng chồngvà bạn thân rất nhiều. Tối hôm đó chồng về tôi giả vờ mượn anh dao cạo. Anhlúng túng nói:
Chắc anh để quên ở văn phòng rồi hoặc hôm trước đi công tác anh quên ở kháchsạn.
Tôi đọc nhiều bài báo và học hỏi cách bắt quả tang chồng ngoại tình của các chịem. Cuối tuần hôm đó tôi nói đưa con về ngoại chơi, chồng tôi nói bận việc nênkhông đi được. Tôi vui vẻ không trách móc gì cả.
Tôi gửi con ở nhà chị gái và thực hiện kế hoạch rình chồng. Chiều thứ bảy, lúcđang ngồi uống cốc nước mía ở bên kia đường thì thấy chồng tôi đến chỗ nhà củaThư thật. Lúc này thì mặt mày tôi xây xẩm đến muốn xỉu. 10 phút sau tôi mớiđịnh thần được, tôi lấy máy gọi cho Thư:
Cậu đang làm gì đấy, tớ đang ở quê này. Cậu ăn gì không tớ đưa lên cho.
- Ừ! Tớ đang ở nhà thôi. Thắm không cần mang gì đâu, cho mình gửi lời hỏi thămsức khỏe đến hai bác nhé.
- Ừ! Tớ cảm ơn. Cậu ở nhà mình à? Không đi đâu chơi à?
- Ừ mình ở nhà một mình.
- Vậy thôi nhé, mình cúp máy đây.
- Ok.
Tôi gọi cho chồng thì nhận được câu trả lời tương tự. Tôi ngồi nhìn trân trânvào nhà bạn mình từ 6 giờ tối đến 11 giờ đêm. Đau đớn đến buốt giá, 11 giờ họtắt điện đi ngủ, chồng tôi không ravề.quan he vo chong tôi dốitrá như thế này từ lúc nào thế?
Tôi gạt nước mắt và quyết tâm đi vào. Tôi đập cửa, Thư chạy ra mở sau khoảng 10phút, có lẽ cô ta bận mặc đồ vào. Nhìn thấy tôi, Thư hết sức kinh ngạc. Tôiliếc thấy đôi giày của chồng mình ở kệ. Tôi hỏi:
- Xin lỗi vì tớ lại đến vào giờ này, cậu không phiền chứ.
- Ừ không sao, cậu vào đi.
Nhìn mặt Thư lấm lét tôi chỉ muốn vạch mặt cô ta. Tôi vừa đi thẳng vào phòngngủ vừa nói:
- Tự dưng vừa lên đến Hà Nội lại muốn vào ngủ với cậu 1 hôm. Tớ để Bin ở nhà bàngoại rồi, chồng tớ giờ chắc cũng đang ngủ say nên tớ không muốn về nhà.
Thư chạy theo như muốn ngăn tôi lại thì tôi đã đứng trước cửa phòng ngủ. Chồngtôi lúc này đang trong tình trạng không mảnh vải che thân, tay cầm điện thoại:
- Ai vậy em?
- Tôi đây.
Chồng tôi giật bắn mình bật dậy nhìn tôi, Thư cũng vừa đến cửa. Tôi quay sangtát cho cô ta mấy cái, tay túm lấy tóc 1 cách điên loạn. Chồng tôi càng kéo tôira máu điên tôi càng sôi lên. Hai con người đó khiến tôi thấy kinh tởm. Mặc kệhọ có van xin thì suốt đời này tôi cũng không bao giờ tha thứ. Tôi bỏ về trongnỗi đau của sự phản bội.
Đến giờ khi viết những dòng này, sự hận thù trong tôi vẫn đang dâng lên. Tôikhông ngờ họ lại có thể làm vậy với tôi. Tôi nên ly hôn hay cứ sống như vậy? Vìnếu ly hôn thì lại dễ dàng cho họ quá. Xin hãy cho tôi lời khuyên để tôi có thểgiữ lại hanh phuc giadinh mình.
|
|